Cho hai đa thức f(x) = x3 − 4x2 + 3 và g(x) = −x3 + 2x – 1. Nghiệm của đa thức h(x) = f(x) + g(x) là:
A. 0;
Đáp án đúng là: D
h(x) = f(x) + g(x)
= (x3 − 4x2 + 3) + (−x3 + 2x – 1)
= x3 − 4x2 + 3 − x3 + 2x – 1
= −4x2 + 2x + 2
Ta có:
h(0) = 2 ≠ 0. Suy ra x = 0 không là nghiệm của h(x).
h(1) = −4 + 2 + 2 = 0. Suy ra x = 1 là nghiệm của h(x).
. Suy ra x = là nghiệm của h(x).
Vậy x = 1 hoặc x = là nghiệm của h(x).
Đa thức F(x) thỏa mãn đồng thời các điều kiện sau:
Bậc của F(x) bằng 2.
Hệ số của x bằng 3.
Hệ số cao nhất của F(x) bằng 1 và hệ số tự do bằng 4.
Bậc, hệ số cao nhất và hệ số tự do đa thức h(x) = f(x) – g(x) lần lượt là (Biết f(x) = 3x4 + 3x2 + 5x + 9 và g(x) = 4x2 + 3x + 3):
Giá trị của biểu thức g(1) biết g(x) = 2f(x) – h(x) và f(x) = 2x3 + 3x + 12;
h(x) = 12x2 + 11x + 5.
Rút gọn biểu thức: (x – 1)(x – 2)(x – 3) + (x + 1)(x + 2)(x + 3) ta được:
Bậc, hệ số cao nhất, hế số tự do của đa thức f(x) lần lượt là (Biết
g(x) = f(x) : h(x) và g(x) = 2x2 + 3x + 1; h(x) = 2x + 1:
Cho f(x) = −x5 + 3x2 + 4x + 8 và g(x) = −x5 – 3x2 + 4x + 2.
Khẳng định đúng về đa thức g(x) – f(x) là: