Truyện châm biếm, phê phán kiểu người gì?
A. Thừa tiền, hễ nghĩ rằng mình có bệnh là đi khắp mọi nơi tìm cách chữa trị mà không xem xét thực tế vấn đề, dẫn đến tiền mất tật mang
B. Luôn lo lắng, dễ bị ám ảnh là mình có vấn đề gì đó bởi những lời nói của người khác hay thông tin không thật mà thực chất thì chẳng có vấn đề gì cả
C. Chuyên làm những điều sai trái như những vị bác sĩ trong truyện
D. Tất cả đáp án trên
Truyện châm biếm, phê phán kiểu người luôn lo lắng, dễ bị ám ảnh là mình có vấn đề gì đó bởi những lời nói của người khác hay thông tin không thật mà thực chất thì chẳng có vấn đề gì cả
Đáp án cần chọn là: B
Chú ý đoạn “Lâu nay, tôi vẫn … bác học đấy!”. Vì sao nhân vật “tôi” muốn đeo kính?
Mắt của nhân vật “tôi” trong truyện thực chất là bị làm sao?
Lần đầu tiên đi khám mắt, ông đốc tờ đã cho rằng mắt của nhân vật “tôi” bị bệnh gì?
Cái kính làm theo lời ông đốc tờ gây ra vấn đề gì cho nhân vật “tôi”?
Lần thứ hai đi khám, ông bác sĩ giỏi đã cho rằng mắt của nhân vật “tôi” bị bệnh gì?
Cái kính thứ 2 làm theo lời ông bác sĩ giỏi khác gì với cái kính thứ nhất?
Lần thứ ba đi khám, vị giáo sư cho rằng mắt của nhân vật “tôi” bị gì?
Cái kính thứ tư làm theo lời ông bác sĩ ở Mỹ gây ra hậu quả gì?
Ta cần hiểu đoạn “Từ lúc người bạn đó ra về, mắt tôi tự dưng mờ hẳn. Nhìn gần nhìn xa đều không rõ nữa” như thế nào?