Các từ “hoa” trong những câu thơ sau, từ nào được dùng theo nghĩa gốc?
(Nguyễn Du)
A.Nặng lòng xót liễu vì hoa,Trẻ thơ đã biết đâu mà dám thưa.
B.Cỏ non xanh tận chân trời,Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
C.Đừng điều nguyệt nọ hoa kia,Ngoài ra ai lại tiếc gì với ai.
D.Cửa sài vừa ngỏ then hoaGia đồng vào gửi thư nhà mới sang
ví dụ ở câu B nói về những bông hoa lê.
Đáp án cần chọn là: B
Đọc các ví dụ sau và trả lời câu hỏi:Ngày ngày mặt trời (1) đi qua trên lăngThấy một mặt trời (2) trong lăng rất đỏ(Viễn Phương)Mặt trời (3) của bắp thì nằm trên đồiMặt trời (4) của mẹ con nằm trên lưng.(Nguyễn Khoa Điềm)
Hãy cho biết từ “mặt trời” nào mang nghĩa gốc?
Điền từ thích hợp vào chỗ trốngCùng với sự phát triển của xã hội, từ vựng của ngôn ngữ cũng không ngừng phát triển. Một trong những cách phát triển từ vựng tiếng Việt là phát triển nghĩa của từ ngữ trên cơ sở nghĩa (…) của chúng.
Trong câu thơ “Ngày xuân em hãy còn dài/ Xót tình máu mủ thay lời nước non” từ xuân được sử dụng với nghĩa nào?
Câu thơ “Buồn trông nội cỏ rầu rầu/ Chân mây mặt đất một màu xanh xanh” từ nào được sử dụng với nghĩa chuyển?
Đọc các ví dụ sau và trả lời câu hỏi:Ngày ngày mặt trời (1) đi qua trên lăngThấy một mặt trời (2) trong lăng rất đỏ(Viễn Phương)Mặt trời (3) của bắp thì nằm trên đồiMặt trời (4) của mẹ con nằm trên lưng.(Nguyễn Khoa Điềm)
Từ “mặt trời” (2) và (4) được chuyển nghĩa theo phương thức nào?