Em hãy tả một bác sĩ đang chăm sóc bệnh nhân.
Gợi ý:
a) Mở bài: Giới thiệu về bác sĩ mà em định tả.
b) Thân bài:
- Tả ngoại hình
+ Ông cao khoảng 1,70m. Da ông trắng, mắt to, lông mày rậm.
+ Ông có đôi bàn tay rất dài và thon như tay con gái.
+ Tóc ông bạc ở hai bên thái dương và một ít ở trước trán.
+ Khi còn đi làm, ông mặc áo blue trắng. Trông ông thật đẹp. Khi ở nhà, ông mặc bộ pizama màu xanh nhạt, trông rất mát.
+ Ông thường đi đôi dép da màu nâu có quai hậu.
- Tả hoạt động
+ Khi ông nghỉ hưu, mình thấy sáng sáng ông thường dậy sớm tập thể dục. Ông chạy bộ ở con đường nhựa trước nhà. Có hôm, mình thấy ông trên sân thượng tưới những cây cảnh trồng trên đó.
+ Tuy không mở phòng mạch nhưng bà con trong khu phố cần giúp là ông lại vui vẻ giúp đỡ ngay. Ông đã cứu bà nội mình thoát nguy hiểm vì bà nội mình bị hen suyễn. c) Kết bài: Tình cảm, cảm xúc, cảm nghĩa của em dành cho vị bác sĩ.
Một hôm, em bị sốt, em được mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh, em có dịp biết cô Nga, một bác sĩ giỏi của bệnh viện thành phố.
Cô mặc chiếc áo blue màu trắng, quần trắng, mũ trắng... Trước ngực, cô đeo hàng tên màu xanh đậm, ghi dòng chữ Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Ở cô toát lên vẻ đẹp giản dị, như nhành hoa trắng thanh cao. Người cô mảnh mai, dáng đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan trông thật hiền hoà. Đặc biệt là đôi mắt của cô đen láy, trông rất đẹp, nhìn kỹ giống đôi mắt cô giáo em. Em mải mê nhìn cô. Cô nhẹ nhàng đến bên từng bệnh nhân, hỏi thăm việc ăn, ngủ. Cô sờ tay lên trán người bệnh. Đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy làm việc nhanh thoăn thoắt. Cô lấy dụng cụ khám bệnh đo tim mạch, đo huyết áp cho bệnh nhân. Bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo bệnh nhân lên và đặt ống nghe rồi quấn cuộn vải dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp đều vào ống cao su, kim đồng hồ nhích dần, nhích dần. Cô ghi kết quả vào sổ khám bệnh. Sau đó, cô lấy ống nghe đeo trên cổ ra đề kiểm tra tim, mạch của từng người. Sau khi khám bệnh xong, cô phát thuốc và tiêm cho người bệnh. Vừa tiêm thuốc, cô vừa động viên người bệnh để họ có thể vơi đi những đau đớn do bệnh tật gây nên. Cô Nga đúng là một “Lương y như từ mẫu”.
Em nhớ mãi hình ảnh cô Nga. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này sẽ trở thành bác sĩ như cô.
Trong câu: “Tôi nhìn ra xa hơn.” đại từ “tôi” dùng để: (0,5 điểm)
Gạch chân các quan hệ từ trong câu sau: (0,5 điểm)
Cảnh bao la của núi rừng và không khí mát mẻ châm vào da thịt.
Em hãy xác định trạng ngữ, chủ ngữ, vị ngữ và xác định từ loại trong câu sau đây: (2 điểm)
Dưới chân cây, cỏ dại mọc dày, cao, lá thon, dọc ngang, lá đan dày tum tùm.
3 danh từ:
2 động từ:
3 tính từ:
Nghe tiếng hoàng danh hót, tác giả liên tưởng đến điều gì? (0,5 điểm)
Từ “trong” ở cụm từ “không khí nhẹ và trong” và từ “trong” ở cụm từ “trong không khí mát mẻ” có quan hệ với nhau như thế nào? (0,5 điểm)
Đà Lạt
Đà Lạt, một buổi chiều cuối năm, mưa giông vừa tạnh. Mặt trời hé nắng vàng vàng, không khí nhẹ và trong, mát rười rượi, kích thích đến tim óc.
Tôi mở cửa ra bao lơn nhìn sang rừng thông. Tôi để ý nhìn những cây thông cao, không nứt nẻ, cành sần sùi, cong queo một cách mĩ thuật không ngờ. Dưới chân cây, cỏ dại mọc dày, cao, lá thon, dọc ngang, lá đan dày um tùm. Tôi nhìn ra xa hơn. Hồ Đà Lạt lặng im, mặt nước xanh phản chiếu đồi núi và rừng thông. Màu xanh và sự im lặng, cảnh bao la của núi rừng và không khí mát mẻ như làm châm vào da, tất cả nhè nhẹ đưa óc tôi liên tưởng đến phong cảnh sứ Phần Lan tôi đã nhiều lần tưởng tượng qua sách vở.
Tôi đang mơ màng tưởng tượng thì chợt vang lên tiếng chim hoàng anh hót. Tôi đưa mắt nhìn xem chim đậu ở đâu mà hót. Mỗi lần nghe tiếng chim hoàng anh là tôi phải nghĩ đến những cây bàng xanh mướt, vòm trời xanh có mây nhẹ như bông. Đà Lạt có chim hoàng anh hót là điều tôi không bao giờ ngờ. Nhưng kìa, trên một cây thông gãy có một chú hoàng anh nhỏ đang mổ vỏ thông tìm mồi. Mình chim thon thon, lông mượt màu vàng nghệ, hoà hợp với giọng hót ấm áp. Óc tôi đột nhiên thấy êm ái vô cùng.
Dựa vào nội dung bài đọc trên, khoanh tròn vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng nhất hoặc làm theo yêu cầu của mỗi câu hỏi.
Nên chọn tên nào cho bài văn? (0,5 điểm)Thầy cúng đi bệnh viện – “Từ Bác sĩ bảo cụ đến ... vẫn không lui.” Trang 158 – SGK Tiếng Việt 5 (T1)
Vì sao bị sỏi thận mà cụ không chịu mổ, trốn bệnh viện về nhà?
Chuyện một khu vườn nhỏ – “Từ Một sớm chủ nhật đến ... hết.” Trang 102 – SGK Tiếng Việt 5 (T1)
Vì sao khi thấy chim về đậu ở ban công, Thu muốn báo ngay cho Hằng biết?