Trong văn bản trên, người viết đã dẫn ra những tác giả văn học nào để làm dẫn chứng?
A. Nguyễn Du và Tôn-xtoi
B. Go-rơ-ki và Tôn-xtoi
C. Nguyễn Du và Lỗ Tấn
D. Nguyễn Du và Nguyễn Trãi
Trong văn bản trên, người viết đã dẫn ra những tác giả văn học B. Go-rơ-ki và Tôn-xtoi D. Nguyễn Du và Nguyễn Trãi
Đáp án: B; D.
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
Tác phẩm vừa là kết tinh của tâm hồn người sáng tác, vừa là sợi dây truyền cho mọi người sự sống mà nghệ sĩ mang trong lòng. Nghệ sĩ giới thiệu với chúng ta một cảm giác, trình tự, một tư tưởng bằng cách làm sống hiển hiện ngay lên trong tâm hồn chúng ta cảm giác, trình tự, tư tưởng ấy. Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho ta đường đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta tự phải bước lên đường ấy. Bắt rễ ở cuộc đời hàng ngày của con người, văn nghệ lại tạo được sự sống cho tâm hồn người.
Nội dung của đoạn văn trên là gì?
Câu văn “Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho ta đường đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta tự phải bước lên đường ấy” sử dụng biện pháp tu từ gì?
Nhận định sau đây đúng hay sai?
“Nhưng trong nghệ thuật, tư tưởng từ ngay cuộc sống hằng ngày nảy ra, và thấm trong tất cả cuộc sống. Tư tưởng của nghệ thuật không bao giờ là trí thức trừu tượng một mình trên cao.”
Ý nào sau đây nói về “con đường” độc đáo của văn nghệ đến với người đọc?
Để viết mở bài phân tích văn bản Tiếng nói của văn nghệ cần đảm bảo những ý nào sau đây?