Gạch chân từ không thuộc nhóm từ trong các dãy từ sau: (1đ)
a) chăm chỉ, siêng năng, cần cù, chăm sóc, chăm làm.
b) đoàn kết, chung sức, ngoan ngoãn, hợp lực, gắn bó, muôn người như một.
c) tự hào, anh hùng, gan dạ, dũng cảm, dũng mãnh, quả cảm.
a) chăm sóc
b) ngoan ngoãn
c) tự hào
Xác định thành phần cấu tạo cầu trong những câu sau: (1đ)
Trong tán lá mấy cây sung, chích chòe huyên náo, chim sẻ tung hoành, gõ kiến leo dọc thân cây dẻ, mổ lách cách.
Một vụ đắm tàu (sách Tiếng Việt 5 tập 2, trang 108). Đọc đoạn: "Trên chiếc tàu thủy... băng cho bạn"
Giu-li-ét-ta chăm sóc bạn như thế nào khi bạn bị thương?
Suốt những năm gắn bó dưới mái trường Tiểu học, bằng tình cảm của mình, em hãy tả lại cô giáo đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất.
Dòng nào dưới đây nếu đúng và đủ các cách liên kết câu trong đoạn đầu của bài (từ: “Lần đầu mẹ đưa. ................. cách ký tên.”)? (0,5đ)
Theo em, vì sao khi được tuyên dương về việc giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn Phương lại cảm thấy “ngượng nghịu và xấu hổ”? (0,5đ)
Xác định danh từ, động từ, tính từ trong các từ được gạch chân dưới đây: (1đ)
Mỗi khi Tết về là cả làng lại ra giếng lấy nước về đổ đầy chum vại để đón năm mới.
Hai mẹ con
Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Vì vậy, nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.
Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: “Tội nghiệp cụ sống một mình”. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.
Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi, Phương không dám nói, trong đầu nó nghĩ: Lỗi tại mẹ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần, bởi vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ. Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành, Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện. Mẹ nói: “Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo.”
Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp. Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu. Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình: “Em Trần Thanh Phương... Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn... Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương”. Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ!
Vì sao sau buổi đi học muộn, Phương cảm thấy giận mẹ? (0,5đ).
Con gái (sách Tiếng Việt 5 tập 2, trang 112). Đọc đoạn: "Mẹ sắp sinh em bé... Tức ghê!"
Những chi tiết nào trong bài cho thấy làng quê Mơ vẫn còn tư tưởng xem thường con gái?