Theo tác giả Hoài Thanh, văn chương có nguồn gốc từ đâu?
A. Lòng thương vạn vật
B. Sự mơ mộng
C. Sở thích cá nhân
D. Cả 3 phương án trên
Nguồn gốc chủ yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra là lòng thương cả muôn vật, muôn loài
Đáp án cần chọn là: A
Theo em, đặc trưng nào sau đây không phải là đặc sắc trong nghệ thuật nghị luận của bài viết ‘‘ý nghĩa văn chương’’?
Từ “muôn hình vạn trạng” trong câu văn sau được hiểu như thế nào: ‘‘Văn chương sẽ là hình ảnh của cuộc sống muôn hình vạn trạng’’?
Văn bản ‘‘ý nghĩa văn chương’’ của Hoài Thanh thuộc dạng nghị luận văn chương nào ?
Từ ‘‘cốt yếu’’ (trong câu ‘‘Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài’’) được Hoài Thanh dùng với ý nghĩa nào khi nói về nguồn gốc của văn chương?
Tại sao nói ‘‘ý nghĩa văn chương’’ của Hoài Thanh là văn bản nghị luận văn chương?
Dòng nào không phải là nội dung được Hoài Thanh đề cập đến trong bài viết của mình ?
Công dụng nào của văn chương được Hoài Thanh khẳng định trong bài viết của mình?
Dòng nào sau đây không có trong quan niệm về công dụng của văn chương của Hoài Thanh?