Dòng nào sau đây diễn đạt không đúng mối quan hệ giữa trung và hiếu toát ra từ lời “kể tội” con của Quốc Tuấn: Tên loạn thần là từ đứa con bất hiếu mà ra?
A. Trung là gốc là rễ, hiếu là ngọn là cành.
B. Trung là ngọn là cành, hiếu là gốc là rễ.
C. Trung, hiếu đều là gốc là rễ, tuy hai mà chỉ là một.
D. Trung, hiếu đều từ một gốc rễ mà ra.
Chọn đáp án: B
Khi vua hỏi về kế đánh quân Nguyên, ngoài kế thanh dã, dùng đoản (binh) chế trường (trận),… không dưới bốn lần, Hưng Đạo Đại Vương đặc biệt nhấn mạnh vào một điều mà ông luôn xem là “thượng sách”. “Thượng sách” đó, nói một cách đầy đủ mà khái quát nhất, là gì?
Vì sao Quốc Tuấn khi nghe những lời “giối giăng” của cha thì dấu kín trong lòng, chỉ đến khi vận nước ở trong tay, quyền quân, quyền nước đều do ở mình ông mới đem lời cha dặn nói với gia nô Dã Tượng, Yết Kiêu?
Ước vọng cao nhất gửi trong lời “giối giăng”của An Sinh Vương với Quốc Tuấn thực chất là gì?
Sự việc, chi tiết trong đoạn trích được tổ chức, sắp xếp như thế nào?
Đại Việt sử kí toàn thư ghi chép lại lịch sử trong khoảng thời gian nào?
Câu ... Xin lấy người làm thịt dê là Duyệt làm thầy mà thôi chứng tỏ Yết Kiêu, Dã Tượng luôn ghi nhớ quan niệm gì?