Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Tạm biệt khô cằn, lạnh giá
Gió bấc hoang dại rú gầm từ giã mùa đi
Như cánh én bên trời kia nhỏ bé
Em chở mùa xuân đến thầm thì
Chi chờ nghe mùa gõ của
Cây âm thầm bật nhựa hồi sinh
Mặc rét buốt, mặc đông còn nấn ná
Xuân đã về trổ nhánh tươi xanh.
Phù thủy mùa xuân phết màu lên ngàn cây
Đào, mai rũ áo khoác mùa đông nở hoa rực rỡ
Cả đất trời bùng lên sức sống
Chim hoan ca rộn rã đón xuân về…..
(Trích “ Mùa em”- Hà Kim Quy- Báo GD& TĐ Chủ nhật số 51, 18/12/2022, trang 24)
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Phương pháp: Vận dụng các kiến thức đã học về các phong cách ngôn ngữ đã học.
Cách giải:
Phong cách ngôn ngữ: nghệ thuật.
Chỉ và nêu hiệu quả của biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong khổ thơ thứ 3?
Phù thủy mùa xuân phết màu lên ngàn cây
Đào, mai rũ áo khoác mùa đông nở hoa rực rỡ
Cả đất trời bừng lên sức sống
Chim hoan ca rộn rã đón xuân về
Hình tượng mùa xuân trong văn bản đem đến cho anh/chị bài học gì? Lí giải vì sao.
Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu, anh/ chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày những ý nghĩa tích cực khi chúng ta thay đổi.
Ngày Tết, Mị cũng uống rượu. Mị lén lấy hũ rượu, cứ uống ực từng bát. Rồi say, Mị lịm mặt ngồi đấy nhìn mọi người nhảy đồng, người hát, nhưng lòng Mị đang sống về ngày trước. Tai Mị văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Ngày trước, Mị thổi sáo giỏi. Mùa xuân này, Mị uống rượu bên bếp và thổi sáo. Mị uốn chiếc lá trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao nhiêu người mê, cứ ngày đêm thổi sáo đi theo Mị .
Rượu đã tan lúc nào. Người về, người đi chơi đã vãn cả. Mị không biết. Mị vẫn ngồi trơ một mình giữa nhà. Mãi sau Mị mới đứng dậy, nhưng Mị không bước ra đường. Mị từ từ bước vào buồng. Chẳng năm nào A Sử cho Mị đi chơi Tết. Bấy giờ Mị ngồi xuống giường, trông ra cái cửa sổ lỗ vuông mờ mờ trăng trắng. Đã từ nãy, Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng như những đêm Tết ngày trước. Mị trẻ lắm, Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi. Bao nhiêu người có chồng cũng đi chơi ngày Tết. Huống chi A Sử với Mị, không có lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau! Nếu có nắm lá ngón trong tay lúc này, Mị sẽ ăn cho chết ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa. Nhớ lại, chỉ thấy nước mắt ứa ra. Mà tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài đường.
(Trích Vợ chồng A Phủ - Tô Hoài, Ngữ văn 12, tập hai, Nxb GD,2008, tr 7,8)
Anh/ Chị hãy phân tích tâm trạng nhân vật Mị trong đoạn trích trên. Từ đó, nhận xét sự tinh tế khi diễn tả sự hồi sinh trong tâm hồn nhân vật của nhà văn Tô Hoài.