II. LÀM VĂN
Hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến được nêu ở phần Đọc hiểu: Biết lắng nghe – điều kì diệu của cuộc sống!
a. Yêu cầu kỹ năng: Đảm bảo hình thức của đoạn văn theo một trong các cách sau: quy nạp, diễn dịch hoặc tổng - phân - hợp...
b. Xác định vấn đề cần nghị luận:
c. Triển khai vấn đề nghị luận: Thí sinh lựa chọn các thao tác lập luận phù hợp để triển khai vấn đề nghị luận theo nhiều cách nhưng phải làm rõ khía cạnh vấn đề. Có thể triển khai theo hướng sau:
- Giải thích:
+ Lắng nghe là một hành động mà mỗi người cần có sự tĩnh tâm, tính kiên nhẫn và chân thành để hiểu mình hơn; hiểu tâm sự của người khác, chia sẻ những câu chuyện của họ, đặt mình vào vị thế của người khác để thấu hiểu; đủ tinh tế để nhận ra những biểu hiện của cuộc sống.
+ Biết lắng nghe - điều kì diệu của cuộc sống: thể hiện ý nghĩa tốt đẹp của việc biết lắng nghe.
→ Chúng ta nên lắng nghe bản thân, lắng nghe người khác và cuộc sống xung quanh nhiều hơn.
- Ý nghĩa:
+ Ý nghĩa của việc biết lắng nghe bản thân:
Hiểu mình, để trân trọng hơn những gì mình đang có; đồng thời cố gắng mỗi ngày để sống tốt, sống đẹp, chạm tới thành công và hạnh phúc.
+ Ý nghĩa của việc biết lắng nghe con người và cuộc sống:
· Thể hiện sự tôn trọng với người khác.
· Giúp các mối quan hệ trở nên gắn bó, bền chặt hơn; con người sẽ sống vị tha, nhân ái hơn khi biết lắng nghe.
· Lan tỏa sự tích cực, sẻ chia, đồng cảm.
· Nhận được sự tôn trọng, yêu quý của mọi người; đem tới nhiều bài học, kinh nghiệm và giá trị tốt đẹp.
- Phản biện:
+ Phê phán thái độ sống hời hợt, ồn ào sáo rỗng thiếu lắng nghe, thiếu sự đồng cảm và thấu hiểu trong cuộc sống.
+ Phê phán những người hay áp đặt, xét đoán, điều khiển hành vi của người khác.
II. LÀM VĂN
Trong bài thơ Sóng, nhà thơ Xuân Quỳnh viết:
Ở ngoài kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
Biển Diêm Điền, 29-12-1967
(Trích Sóng – Xuân Quỳnh, Ngữ Văn 12, Tập một, NXB GD, 2015, Tr.156)
Anh/Chị hãy cảm nhận đoạn thơ trên. Từ đó, nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ.
Anh/Chị hiểu như thế nào về câu trả lời của bầy kiến: Lão không thấy là có biết bao kẻ quanh lão nói cùng ngôn ngữ với lão nhưng chưa bao giờ hiểu đúng lão là cái quái gì à?
Thông điệp nào trong văn bản có ý nghĩa nhất đối với anh/chị? Lí giải?
Xác định hai phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản trên.