Đâu là một trong những luận điểm chính trong bài viết?
A. Sự loạc loài, cái khoảng cách ấy đã che khuất tất cả tồn tại đích thực của Quỳnh
B. Mọi nông nỗi của Quỳnh đều bắt nguồn từ ngoại hình dị thường, lạc loài của chú bé ấy.
C. Nhân dạng là của riêng một cá nhân nhưng nó lại được định giá bởi cộng đồng.
D. Một tác phẩm văn học thiếu nhi phải góp phần hình thành những chuẩn mực văn hóa của một cộng đồng trong tâm hồn trẻ thơ.
Nhân dạng là của riêng một cá nhân nhưng nó lại được định giá bởi cộng đồng.
Đáp án cần chọn là: C
Nhận xét về cách lấy dẫn chứng để khẳng định lí lẽ, quan điểm của tác giả:
Đâu là những nét kì dị gắn trên gương mặt Quỳnh và trở thành dấu hiệu thường trực để nhận biết nhân vật?
Theo tác giả, nhận dạng lạ lẫm đã ảnh hưởng đến cậu bé Quỳnh như thế nào?
Tác giả đã dùng dẫn chứng nào để cho rằng giữa Quỳnh và lớp trưởng Hạnh – người luôn mẫu mực và trấn áp những kẻ bày trò với Quỳnh cũng có khoảng cách?
Theo người viết, điều gì trong con người Quỳnh đã bị che lấp mất đi khi bị cô lập?
Tác giả đã dùng dẫn chứng nào dưới đây để chứng minh cho lí lẽ: “Những phẩm chất đẹp đẽ của Quỳnh dù vẫn hiện lên nhưng không ai nhận thấy giá trị đích thực của nó”?
Theo tác giả, với những gì đã làm cho bạn vè và những đứa trẻ nghèo quanh nhà mình, Quỳnh là một người như thế nào?
Theo người viết, vì sao Nguyễn Nhật Ánh lại xây dựng chân dung nhân vật Khải đẹp trai, là học sinh tiên tiến và cũng thích Nga như Quỳnh?
Theo người viết, vì sao Nga ghét Khải nhưng với Quỳnh thì lại thấy sợ?
Theo em, vì sao văn học thiếu nhi không nên có những nhân vật hoàn hảo?