II. LÀM VĂN (7,0 điểm)
Anh/ chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ của anh/ chị về sự cần thiết trân trọng những kỷ niệm tuổi thơ.
a. Đảm bảo yêu cầu về hình thức đoạn văn
Thí sinh có thể trình bày đoạn văn theo cách diễn dịch, quy nạp, tổng – phân – hợp, móc xích hoặc song hành.
b. Xác định đúng vấn đề cần nghị luận
Suy nghĩ về sự cần thiết trân trọng những kỉ niệm tuổi thơ.
c. Triển khai vấn đề nghị luận
Thí sinh có thể lựa chọn các thao tác lập luận phù hợp để triển khai vấn đề nghị luận theo nhiều cách nhưng phải làm rõ vấn đề suy nghĩ về sự cần thiết trân trọng những kỉ niệm tuổi thơ.
Có thể theo hướng:
- Con người ai cũng có tuổi thơ, cũng trải qua những năm tháng trẻ con vui tươi, hồn nhiên, tinh nghịch. Những kỉ niệm tuổi thơ đó sẽ theo chúng ta đến suốt cuộc đời, góp phần làm hoàn thiện nhân cách, lối sống của bản thân sau này.
- Khi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp và hạnh phúc, chúng ta sẽ cảm thấy vui vẻ và trân trọng hơn quang thời gian tốt đẹp đã qua đó. Đồng thời, từ những kỷ niệm đẹp đẽ ấy, chúng ta sẽ hiểu bản thân mình hơn.
- Kỷ niệm tuổi thơ còn là động lực để chúng ta vượt lên trên những khó khăn của hiện tại và hướng đến tương lai tốt đẹp hơn.
Nêu nội dung của những dòng thơ sau:
Bao giấc mơ bèo bọt
Nôi chìm tận đâu đâu
Hạt phù sa trộn cát
Lặng tan vào đất nâuChỉ ra biện pháp tu từ được thể hiện trong những dòng thơ sau:
Bạn bè thời thơ ấu
Ai còn ở, ai đi?
Ngậm ngùi con sóng vỗ
Như tiếng xưa thầm thì!
Từ suy ngẫm của tác giả về dòng sông tuổi thơ trong bài thơ trên, anh/ chị hãy rút ra thông điệp ý nghĩa về cuộc đời của mỗi con người.
II. LÀM VĂN (7,0 điểm)
“Cái đói đã tràn đến xóm này tự lúc nào. Những gia đình từ những vùng Nam Định, Thái Bình, đội chiếu lũ lượt bồng bế, dắt díu nhau lên xanh xám như những bóng ma, và nằm ngổn ngang khắp lều chợ. Người chết như ngả rạ. Không buổi sáng nào người trong làng đi chợ, đi làm đồng không gặp ba bốn cái thây nằm còng queo bên đường. Không khí vẫn lên mùi ẩm thối của rác rưới và mùi gây của xác người.
Giữa cái cảnh tối sầm lại vì đói khát ấy, một buổi chiều người trong xóm bỗng thấy Tràng về với một người đàn bà nữa. Mặt hắn có một vẻ gì phớn phở khác thường. Hắn tủm tỉm cười nụ một mình và hai mắt thì sáng lên lấp lánh. [...] Ngã tư xóm chợ về chiều càng xác xơ, heo hút. Từng trận gió từ cánh đồng thổi vào, ngăn ngắt. Hai bên dãy phố, úp súp, tối om, không nhà nào có ánh đèn, lửa. Dưới những gốc đa, gốc gạo xù xì, bóng những người đói dật dờ đi lại lặng lẽ như những bóng ma. Tiếng quạ trên mấy cây gạo ngoài bãi chợ cứ gào lên từng hồi thê thiết."
(Trích Vợ nhặt, Kim Lân, Ngữ văn 12, Tập 2, NXB Giáo dục Việt Nam, 2019, tr.24)
Anh/ chị hãy phân tích đoạn trích trên. Từ đó nhận xét về giá trị hiện thực của tác phẩm được thể hiện qua đoạn trích.