Đề kiểm tra Giữa kì 1 Tiếng Việt 5 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 8)
-
446 lượt thi
-
7 câu hỏi
-
45 phút
Danh sách câu hỏi
Câu 1:
A. TIẾNG VIỆT (6,0 điểm)
1. Đọc hiểu văn bản (2,0 điểm)
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
Một việc làm tốt
Tại một ngôi làng nằm sâu phía rừng rậm, có một cậu bé tên là Tuấn. Cậu bé năng động, yêu đời. Một ngày, khi đang chơi với những người bạn của mình ở khu rừng gần nhà, Tuấn thấy một ông cụ đang lê những bước chân nặng nhọc với vẻ lạc lõng và cô đơn khác lạ. Tuấn lại gần và hỏi ông cụ: “Ông ơi! Ông có cần cháu giúp gì không ạ?”. Ông cụ đáp: “Ông bị lạc đường khi đi vào rừng tìm cây thuốc quý về chữa bệnh cho con gái.”. Tuấn tự tin nói: “Ông đừng lo ạ! Cháu sẽ giúp ông tìm được đường về nhà ạ.”.
Vì hay dạo chơi cùng với các bạn trong khu rừng nên Tuấn rất thông thạo đường ở đây. Chẳng mấy chốc, Tuấn đã dẫn ông cụ ra khỏi khu rừng và trở về nhà an toàn. Ông cụ rất biết ơn Tuấn. Ông khen Tuấn là một cậu bé ngoan ngoãn, tốt bụng, biết quan tâm và giúp đỡ người khác.
Theo Thảo Yên
Câu 1 (0,5 điểm). Ông cụ trong bài đọc trên gặp phải chuyện gì?
Chọn đáp án A.
Câu 2:
Câu 2 (0,5 điểm). Vì sao Tuấn có thể dẫn ông cụ ra khỏi khu rừng và trở về nhà?
Chọn đáp án B,
Câu 3:
Câu 3 (0,5 điểm). Qua bài đọc trên, em thấy Tuấn là cậu bé như thế nào?
Chọn đáp án D.
Câu 5:
Câu 5 (2,0 điểm). Em hãy gạch một gạch dưới từ chỉ người nói, gạch hai gạch dưới từ chỉ người nghe trong đoạn văn sau, phân loại các đại từ em tìm được vào bảng phía dưới:
Đột nhiên, giọt sương nhỏ cất tiếng nói:
- Cậu đừng làm như vậy! Tớ không muốn bị rơi xuống đất đâu.
Mai thắc mắc hỏi:
- Tại sao lại như vậy? Cậu không muốn gặp bạn bè của mình ở bên dưới hay sao?
(Trích “Bạn nhỏ và giọt sương” - Hồng Thư)
Đại từ thay thế |
Đại từ nghi vấn |
Đại từ xưng hô |
|
|
|
Đột nhiên, giọt sương nhỏ cất tiếng nói:
- Cậu đừng làm như vậy! Tớ không muốn bị rơi xuống đất đâu.
Mai thắc mắc hỏi:
- Tại sao lại như vậy? Cậu không muốn gặp bạn bè của mình ở bên dưới hay sao?
(Trích “Bạn nhỏ và giọt sương” - Hồng Thư)
Đại từ thay thế |
Đại từ nghi vấn |
Đại từ xưng hô |
Vậy |
Tại sai, hay sao |
Tớ, mình |
Câu 6:
Câu 6 (2,0 điểm). Dựa vào gợi ý trong bức tranh dưới đây, viết đoạn hội thoại ngắn có chứa đại từ.
- Hà Anh hỏi Hoa:
- Hoa ơi, cậu đọc cuốn sách này lâu chưa?
Hoa vui vẻ đáp:
- Tớ đọc được 2 tuần rồi, Hoa ạ.
Câu 7:
B. TẬP LÀM VĂN(4,0 điểm)
Câu 7 (4,0 điểm). Em hãy kể lại câu chuyện “Đôi cánh của ngựa trắng”.
1. Viết được bài văn có bố cục đầy đủ, rõ ràng (2,5 điểm)
2. Chữ viết đẹp, đúng chính tả, trình bày sạch đẹp, đúng quy định thể hiện qua bài viết. (0,5 điểm)
3. Sử dụng câu đúng ngữ pháp, dùng từ đúng nghĩa, rõ nghĩa và sử dụng đúng các dấu câu trong bài. (0,5 điểm)
4. Bài viết có sự sáng tạo: có cảm xúc, ý văn rõ ràng, lôi cuốn người đọc…(0,5 điểm)
* Tuỳ từng mức độ sai sót về ý, diễn đạt và chữ viết mà GV cho điểm phù hợp.
Bài làm tham khảo
Ngày xưa có một chú ngựa trắng, trắng nõn nà như một đám mây trên nền trời xanh. Mẹ chú ta rất yêu chú, lúc nào cũng dặn: - Con phải ở cạnh mẹ đây. Con hãy hí to lên khi mẹ gọi nhé. Ngựa mẹ gọi con suốt ngày và tiếng ngựa non hí cũng thật đáng yêu. Ngựa mẹ sung sướng lắm nên thích dạy cho con tập hí hơn là luyện cho vó con phi dẻo dai.
Gần nhà Ngựa có anh Đại Bàng Núi. Đó là một chú đại bàng non nhưng sải cánh đã vững vàng. Mỗi lúc nó liệng vòng, bóng cứ loang loáng trên bãi cỏ. Ngựa Trắng rất mê và ao ước được bay như Đại Bàng Núi. - Anh Đại Bàng ơi! Làm thế nào để có cánh như anh? - Phải đi tìm. Cứ quanh quẩn cạnh mẹ, biết bao giờ mới có cánh.
Thế là ngựa trắng xin phép mẹ lên đường cùng Đại Bàng. Thoáng cái, cả hai đã đi xa lắm. Chưa thấy đôi cánh đâu nhưng Ngựa Trắng đã gặp bao nhiêu cảnh lạ. Chỉ phiền là mỗi lúc trời một tối.
Bỗng có tiếng hú vẳng lên mỗi lúc một gần. Rồi một con Sói Xám sừng sững ngáng đường. Ngựa con sợ quá, mếu máo gọi mẹ..
Sói Xám cười man rợ và nhảy chồm đến Ngựa con. - Ối! Không phải tiếng Ngựa Trắng mà là tiếng Sói Xám rống to. Thì ra, đúng lúc Sói Xám vồ Ngựa con, Đại Bàng từ trên cao lao tới, giáng một cú thật mạnh vào trán Sói làm cho Sói Xám đau điếng hoa cả mắt, hốt hoảng cúp đuôi chạy mất.
Ngựa Trắng vẫn khóc, gọi mẹ. Đại Bàng dỗ dành. - Đừng khóc nữa! Anh sẽ đưa em về với mẹ! - Nhưng mà em không có cánh. Đại Bàng cười, chỉ vào bốn chân Ngựa, bảo: - Cánh của em đấy chứ đâu. Nếu phi nước đại, em còn bay nhanh hơn cả anh nữa ấy chứ. Thế rồi cả hai sải cánh, tung vó trở về nhà. Ngựa Trắng cảm giác như mình đang bay